Thứ Hai, 23 tháng 3, 2009

Thơ Nguyễn Đức Vân



Chùm thơ Nguyễn Đức Vân

CHÂN DUNG TÔI
Ai khinh tôi
Tôi không khinh ai
Tài tôi có
Óc tôi teo
Như thằng tèo đi bán dưa leo…

NGƯỜI Ở GIỮA
Trước vẻ đẹp lồ lồ
Khi em thoát xiêm y
Thế giới này buông súng
Có mấy đứa giơ súng quá cao là đồ tầm bậy
Riêng tôi
Thật lúng túng
Trước ung dung đi…về…

LÀM LẠI
Ta làm lại một ngày mai
Ta làm lại một đêm dài tối tăm
Ta làm lại một trăm năm
Ta làm lại một ngàn năm điên cuồng
Ta làm lại hết cả luôn
Nhưng không làm lại nỗi buồn héo hon

TIẾNG VỌNG GÀ RỪNG
Sáng nay có con gà rừng về đây gáy
Tiếng nó cất lên sao quá thanh
Như từ vô lượng trong lành ngân ra…

VÔ LƯỢNG ĐẤT TRỚI
Trên trời có đường không
Sao nước mưa ngọt thế
Dưới đất có lòng ai
Sao hoa nở khắp rừng

Nhiều lúc tôi rưng rưng
Nghĩ nhiều về vô lượng
Nào hoa trái mênh mông
Rau quế, rau húng thơm
Cây mắc cỡ đang yên
Làn gió đùa khép nép…

Chiều nay đang vun khoai
Chợt thấy lòng ríu rít
Bỗng quăng đại cái cuốc
Hát múa đến tối mò
Mới bò vô nấu cơm
Ta nấu cơm ngon quá
Ăn xong vẫn khát thèm
Nên liếm luôn cả bát.

ĐẤT TRỜI CA
Đêm ấy đất trời giao hòa nhau
Vầng dương luênh loáng những hiên màu
Các em chim chóc về ca hát
Sao nhảy đầy trời trẩy hội theo
Anh công rê cánh múa hay thế
Chàng dế ngân lên chút điệu buồn
Chuồn chuồn chao cánh nghiêng nghiêng xuống
Khỉ ở trong rừng cũng chạy ra
Bắt đầu xây dựng cái bao la

Không có nhận xét nào: